Cho lòng thanh thản viết ngay vài lời
Những là ấm ức rối bời
Viết ra bực tức đầy vơi lòng mình.
Thật em đâu muốn dứt tình
Nhưng mà nét bút bực mình viết xiên
Đêm về thao thức liên miên
Xoay qua trở lại một miền nhớ nhung.
Nào đâu có phải người dưng
Thời gian sắp lại đã từng chín năm
Một trời kỉ niệm cuốn băng
Để đâu cho hết nặng mang trong lòng.

Vì đâu ngăn cách đôi dòng
Nghĩ suy hai ngả đục trong bất đồng
Chỉ vì chuyện của long đong
Chẳng thành tơ lụa mỏi mong từng ngày.
Chỉ vì chuyện của ai ai
Mà em lại giận trách sai người rồi
Hôm nay thứ bảy có lời
Nên thơ là những cặp đôi chung tình
Chúc cho hạnh phúc của mình
Cùng chung hạnh phúc của tình mến thương
Người người ai cũng vấn vương
Cuộc đời mãn nguyện bốn phương tung trời.
Tặng cho anh những nụ cười
Tặng cho bạn hữu vui tươi đầy tràn
Cặp đôi hạnh phúc vô vàn
Tấm hình em tặng làm quà … ăn năn…
Hihi…cười lên anh và các bạn của em nhé! Chẳng ai trách một
người nhớ quá mà thành giận hờn, mong quá mà thành bực mình đúng không?
Hi hi tuy là đã ăn năn nhưng mà không chịu xám hối, vì
nguyên nhân sâu xa là do… lỗi của “cái người” làm cho “ một người” phải nhớ
thương…..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét