Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

Đừng thế nữa bão ơi!

Bão đến rồi bão sẽ phải đi thôi
Rồi trời xanh sẽ lại xanh thường nhật
Đem tan tác bão lùi xa bỏ lại
Cảnh xác xơ đày ải mãi quê nghèo.

Cho tôi hỏi bão từ đâu bão lại?
Hà cớ gì mà bão mãi chưa thôi?
Có phải bão vô tình hay đỏng đảnh 
Xúi mưa giông mang bão tố thét gào?

Ừ bão “giận”, thì thôi xin đừng giận…
Chắc bão “hờn”, đừng hờn nữa, bão ơi…
Nếu bão “bực”, xin vì nhau đừng bực…
Và xin đừng “tức” anh ách, bão ơi…

Đừng thế nữa, bão bùng ơi nương nhẹ
Bởi con người nào có lỗi, bão ơi
Đã khổ lắm những mảnh đời bất hạnh
Trút bão về làm nhức nhối thương tâm.

Bay đi nhé, mây tan đi đừng đọng
Gió tản đi, đừng gộp lại phong ba
Trời trong vắt cho màu xanh trở lại
Trên những cánh đồng đang khao khát đơm bông.